GIỮA TRĂNG HOA
Một bên... nhu nhú vào rằm
Ngây thơ trinh trắng vầng trăng nõn nà
Một bên ...e ấp nụ hoa
Sắc hương đang độ đậm đà tình xuân...
Quờ tay định với núm trăng
Ngại ngùng hoa thắm dùng dằng ...lại thôi !
Muốn... mơn man nhụy hoa tươi
Mắt trăng đăm đắm...như lời trách ngăn !
Giữa đường mà lạnh lùng chân
Trăng, hoa...vào mộng mình thành cô đơn
YÊU BIỂN
Đứng trên bãi tắm Hạ Long
Tương tư ngọn
sóng nên không muốn về
Nhấp nhô vẫy gọi đam mê
Bạc đầu vẫn trọn lời thề vì
yêu
Cửa sông in bóng câu Kiều
Để ta duyên nợ mái chèo đò ngang
Biển
xanh, xanh đến ngỡ ngàng
Yêu ai biển cứ vỗ tràn bờ mi
Ước làm mây nước
trôi đi
Mưa rơi lòng biển trước khi nắng tràn
Thả hồn bay giữa không
gian
Choàng tay ôm biển mênh mang gió trời
Cho dù giông tố tơi
bời
Mặn mòi giữ trọn cho đời thủy chung
Không bao giờ cạn đáy lòng
Tình
yêu biển cả mãi không phai tàn
TÌNH CHIỀU
Nao nao nhớ cảnh nhớ người
Tình chiều một
thoáng đầy vơi cõi lòng
Trở về quá khứ hư không
Thuyền tình lơ lửng giữa
dòng chờ ai...
Chiều buồn gió lật tóc mai
Nắng vàng xô lệch bóng dài
liêu xiêu
Bâng khuâng chạnh nhớ tình chiều
Nhớ thương da diết mùa yêu xa
dần