NỤ HÔN TRÒNĐặt hai ngón tay lên môiGửi một nụ hôn tròn vào gióTiễn chân em nơi bến sông ngày đóCứ ngỡ là sớm gặp lại nhauMấy chục năm sauDòng sông sâugiờ đã nối đôi bờ cây cầu đúcGió thổi trên cao mơn man ký ứcBến đò xưa thấp thoáng nụ hôn tròn
imaze 02150 JPG
CỐ
NHÂN
Một nụ đào cũng đủ báo tin xuân
Một ánh mắt đủ làm
anh xao xuyến
Em với xuân như hẹn nhau cùng đến
Hai niềm vui chung bước
tới cùng anh
Xuân gieo thơm trong quả ngọt trên cành
Trên lộc
biếc…chồi xanh và hoa thắm
Em đem đến cho anh niềm say đắm
Bằng sự dịu
dàng tươi mát của tình em
Quanh đâu đây như bừng dậy tiếng chim
Đến
tia nắng cũng mang tình tri kỷ
Hỡi em yêu sao mà em bình dị
Em là xuân tri
kỷ của thi ca
Mấy trăm ngày xuân mê mải đường xa
Nay trở lại vẫn ngời
gương mặt ấy
Vẫn dáng thanh tao, diễm kiều, lộng lẫy
Như em là người đẹp
của riêng anh
Có gì vui mà đôi mắt long lanh
Cứ đắm đuối ngắm nhìn anh
rất lạ
Anh muốn cầm tay và trao em tất cả
Nỗi niềm riêng khao khát bấy lâu
nay
Mời em vào, xuân hỡi hãy vào đây
Rượu quý, trà thơm dốc bầu tâm
sự
Trong cảm hứng sẽ tìm ra thi tứ
Câu đợi, câu chờ, câu nhớ, câu
thương
Hãy cố quên đi mọi nỗi đoạn trường
Cho trọn vẹn những ngày vui
gặp mặt
Hãy quên lãng những cảnh đời chật vật
Để cho lòng thanh thản chút
nào chăng
Dở, hay đôi chén cùng xuân
Tỉnh, say thế sự đâu cần đến
ta
Tay cầm bình rượu, nhành hoa
Tặng em mãi mái em là cố
nhân