NỢ MỘT LỜI THỀ
"ước gì sông rộng tày gang
Bắc cầu giải yếm cho nàng sang chơi"
(Ca
dao)
Ước là thầm ước vậy thôi
!
Dòng sông năm tháng quặn trôi theo
dòng
Một lời...mắc nợ dòng
sông
Phù sa đỏ mắt đục trong kiếp
người
Còn nguyên bên lở bên
bồi
Sóng xô con nước chơi vơi phận
đò
Triền đê trắng vệt sóng
xô
Xôn xao cầu cũ nối bờ sông
quê
Thênh thang một nẻo đi
về
Bâng khuâng với nửa câu thề trong
tay
Ngẩn ngơ nhặt cái rủi
may
Tìm xưa, dấu cũ vơi đầy nhớ
mong
Hay là...người đã sang
sông
Bần thần tôi cứ ngóng trông kiếm
tìm
TÌNH KHÚC MÙA
ĐÔNG
Chuyện thì...ai
có giống ai
Ngàn
năm...kết giọt
châu dài mênh mang
Biết bao nhiêu giấc mộng
vàng
Đọa đầy khát
vọng...
hoang tàn trong đêm
Niềm đau chín rụng, dịu
êm
Ngọt ngào chồng
chất...phủ lên vết lằn
Giao mùa-ngọn gió đăm đăm
Tìm về dỹ vãng...trăm năm chỉ còn...
Không gian ôm trái đất
tròn
Sông dài quằn quại
mỏi
mòn bâng khuâng
Tác
thành-tình khúc mùa đông
Ru người xưa đã-sang sông,ươm sầu
NO128
TẢN MẠN THƠ
CHIỀU
Tiệc vui rồi
cũng sẽ tàn
Một năm cũng
hết ngỡ ngàng chi đây
Lịch rơi như
gió thoảng bay
Trôi năm, trôi
tháng, trôi ngày, trôi đêm
Cuộc đời là mấy
hỡi em
Buồn vui, thêm
bớt, bon chen,dại khờ
Chắt lòng ta,
mấy vần thơ
Để mai sau mãi
ngẩn ngơ nỗi niềm
Hòa vào cung
điệu chung riêngTrăng thơ sáng
tỏa treo nghiêng mái đời
NO33